zhú zhī cí
竹枝词
táng liú yǔ xī
唐?刘禹锡
yáng liǔ qīng qīng jiāng shuǐ píng ,
杨柳青青江水平,
wén láng jiāng shàng chàng gē shēng 。
闻郎江上唱歌声。
dōng biān rì chū xī biān yǔ ,
东边日出西边雨,
dào shì wú qíng què yǒu qíng 。
道是无晴却有晴。
竹zhú枝zhī词cí
十shí二èr峰fēng头tóu秋qiū草cǎo荒huāng,冷lěng烟yān寒hán月yuè过guò瞿qú塘táng。
青qīng枫fēng江jiāng上shàng孤gū舟zhōu客kè,不bù听tīng猿yuán啼tí亦yì断duàn肠cháng。
竹枝词(丁鹤年)拼音版注音:
shuǐ shàng zhāi lián qīng dī dī , ní zhōng cǎi ǒu bái xiān xiān 。
水上摘莲青滴滴,泥中采藕白纤纤。
què xiào tóng gēn bù tóng wèi , lián xīn qīng kǔ ǒu yá tián 。
却笑同根不同味,莲心清苦藕芽甜。
竹枝词(丁鹤年)翻译:
水上摘的莲子青悠悠的,泥中采的藕却是白白的。
都是一样的根但是味道却不一样,莲子的心是苦的,藕的芽却是甜的。