秋瑾的《满江红·小住京华》一文中引用的典故有两处:
1、四面歌残终破楚:此用《史记·项羽本纪》“四面楚歌”典故,感叹列强侵略,清廷腐败,中国前途危险;也叹自己冲破家庭束缚的艰难和孤单。
2、青衫湿:指因感叹无知音而落泪。语出唐白居易《琵琶行》:“江州司马青衫湿。”
āng zàng chén huán , wèn jǐ gè 、 nán ér yīng zhé ! suàn zhǐ yǒu é méi duì lǐ , shí wén háo jié 。
liáng yù xūn míng jīn shàng lèi , yún yīng shì yè xīn tóu xiě 。 zuì mó suō 、 cháng jiàn zuò lóng yín , shēng bēi yàn 。
zì yóu xiāng , cháng sī ruò ; jiā guó hèn , hé shí xuě 。 quàn wú chái jīn rì , gè yí nǔ lì 。
zhèn bá xū sī ān zhǒng lèi , fán huá mò dàn kuā yī jué 。 suàn gōng xié sān cùn tài wú wèi , yí gǎi gé 。
肮脏尘寰,问几个、男儿英哲!算只有蛾眉队里,时闻豪杰。
良玉勋名襟上泪,云英事业心头血。醉摩挲、长剑作龙吟,声悲咽。
自由香,常思爇;家国恨,何时雪。劝吾侪今日,各宜努力。
振拔须思安种类,繁华莫但誇衣玦。算弓鞋三寸太无为,宜改革。